Thiên Chúa đã đổ tình yêu của Người vào lòng chúng ta, nhờ Thánh Thần mà Người ban cho chúng ta (Rm 5:5)
Trong những năm tháng gần đây, tôi thường xuyên tự chất vất và đặt câu hỏi cho chính mình. Tại sao tôi có thể yêu mến Thiên Chúa, là Đấng vô hình, bằng với tất cả sức mạnh tình yêu của trái tim tôi, và tình yêu ấy quá ư mãnh liệt và rất hiện thực, như thể tôi đang yêu một con người bằng xương, bằng thịt. Điều này đã xảy ra vì chính Thiên Chúa đã đổ tình yêu của Người vào tâm hồn tôi qua Thánh Thần của Người là ngôi Ba Thiên Chúa, đây là một hồng ân cao cả mà tôi tin là chính Chúa đã ban cho tôi.
Tại sao tôi lại có thể cảm nghiệm một cách sống động tình yêu của Thiên Chúa dành cho tôi qua suốt bao nhiêu năm tháng, có thể nói từ khi tôi có trí khôn và khám phá ra được điều này trong chính tâm hồn đơn sơ và nhỏ bé từ thuở còn thơ ấu. Và rồi theo dòng thời gian khi tôi lớn lên, có đầy đủ trí khôn và nhất là khi tôi đã đến tuổi trưởng thành, cho đến khi tôi khám phá ra lời mời gọi của Chúa muốn tôi dấn thân bước theo Ngài với tư cách là người môn đệ, khi ấy tôi ở tuổi 19. Một cái tuổi mộng mơ và bắt đầu biết thương, biết nhớ đến các hình bóng của những cô thiếu nữ. Tôi cũng đã thầm yêu, nhớ trộm và ao ước mình có được một người bạn gái xinh đẹp và giỏi giang về nhiều lãnh vực, tài đức vẹn toàn. Nhưng rồi sau đó, tôi đã gạt bỏ các ý nghĩ ấy, sau khi tôi khám phá tiếng mời gọi của Chúa trổi lên rất mãnh liệt trong tâm hồn của tôi, đến độ tôi không tự miễn cưỡng lại, sự thôi thúc và lời mời gọi của Chúa mỗi ngày mỗi cấp bách và trào dâng trong tôi. Tôi khám phá ra thánh ý của Chúa, ngài muốn tôi đi tu làm linh mục và cống hiến cuộc đời của mình để phục vụ cho Giáo hội qua tha nhân.
Quả thực đời sống tu trì và thánh hiến là một kinh nghiệm rất kỳ bí và huyền nhiệm đối với tôi…, mà đôi khi tôi cũng không thể nào lý giải được tất cả, như nhiều người đã thắc mắc và đã từng hỏi tôi trong nhiều giai đoạn, kể từ khi tôi quyết định đi tu cho đến khi tôi lãnh sứ vụ linh mục (ngày 16.7.1994) và cho cả đến ngày hôm nay. Ví dụ khi tôi còn là Chủng Sinh, đang học tại Học Viện Liên Dòng ở Melbourne, Tiểu bang Victoria, nước Úc. Họ hay hỏi tôi: “Tại sao Thầy lại muốn đi tu?” Câu hỏi xem ra rất bình thường và đơn giản, những để trả lời câu hỏi này, thực sự không có dễ tí nào. Vì ơn gọi đến từ Thiên Chúa. Nó là một hồng ân do Chúa ban.[1] Chúng ta vẫn thường nghe câu nói: Chúa gọi thì nhiều, nhưng chọn thì ít. Và chỉ có ai được Chúa gọi và chọn thì may ra mới đi hết hành trình ơn gọi của chính mình, và may ra mới có thể trung thành đối với đời sống thánh hiến cho đến giây phút cuối cùng của cuộc đời.
Trải qua gần 29 năm làm linh mục (1994-2023), và khoảng 44 năm đi tu, tôi dần dà khám phá ra điều này và tôi xác tín một điều: “Không có ân sủng của Chúa, chúng ta, những ai sống đời sống thánh hiến, sẽ không thể nào đi hết hành trình của chính mình, nếu như Chúa không ban ơn và nâng đỡ chúng ta.” Cho nên đối với tôi: “TẤT CẢ ĐỀU LÀ HỒNG ÂN CỦA CHÚA” và tôi luôn xác tín điều này: “Chúa đã làm tất cả mọi sự trong cuộc đời của tôi.”
Nhiều lần và nhiều đêm tôi đã cầu nguyện với Chúa và tôi thân thưa với Ngài: “Lạy Chúa, Chúa biết con yêu mến Chúa đến dường nào, dù con là một con người tội lỗi và yếu hèn. Nhưng Chúa biết tấm lòng của con và tình yêu mà con đang có dành cho Chúa. Con không thể lừa dối với Chúa, vì Chúa thấu biết tất cả mọi sự, ngay chính khi con chưa thốt lên lời thì Ngài đã thấu hiểu được tâm tư và những suy nghĩ của con. Như chính Thánh Vịnh 139:1-6 đã ghi rõ: ÐỨC CHÚA ở khắp mọi nơi
biết hết mọi sự
“Lạy Chúa, Ngài dò xét con và Ngài biết rõ,
biết cả khi con đứng con ngồi.
Con nghĩ tưởng gì, Ngài thấu suốt từ xa,
đi lại hay nghỉ ngơi, Chúa đều xem xét,
mọi nẻo đường con đi, Ngài quen thuộc cả.
Miệng lưỡi con chưa thốt nên lời,
thì lạy Chúa, Ngài đã am tường hết.
Ngài bao bọc con cả sau lẫn trước,
bàn tay của Ngài, Ngài đặt lên con.
Kỳ diệu thay, tri thức siêu phàm,
quá cao vời, con chẳng sao vươn tới!”
Thực vậy, người đời có thể dùng đầu môi chót lưỡi và những lời nói văn hoa bóng bẩy để tán thưởng nhau, để tâng bốc nhau hầu mưu cầu lợi lộc cho chính mình. Họ cũng có thể dùng những lời nói ngon ngọt để tán tỉnh ve vãn hầu làm xiêu lòng người nghe để đạt được những gì mà họ mong muốn …! Tuy nhiên, đối với Thiên Chúa là Đấng siêu phàm và là Đấng thượng trí vô biên, thì Ngài có thấu hiểu hết mọi sự, ngay cả những âm mưu tính toán của con người. Bởi lẽ đó mà mỗi khi tôi đến với Chúa, tôi luôn ý thức và hiểu được rằng: Ngài biết tất cả mọi sự và không có điều gì mà tôi có thể giấu giếm[2] hay che đậy đối với Ngài, cho nên, điều tốt nhất là tôi nên thành thực và nên có tấm lòng chân thành và đơn sơ, mỗi khi tôi hiện diện trước thiên nhan Chúa. Tôi nên thành thật chia sẻ với Ngài về những khó khăn, những trăn trở và những giấc mơ và hoài bảo của chính tôi. Tôi cũng nên tâm sự với Ngài về những gì mà tôi vẫn còn khiếm khuyết và cần sự đỡ nâng từ nơi Ngài để tôi có thể vượt qua và lướt thắng, nhất là về những việc làm sai trái hay những lỗi lầm mà tôi thường xuyên vấp phải, kể cả những gì mà tôi cho rằng, đó là điều sâu kín nhất trong tâm hồn của tôi, mà tôi chỉ có thể chia sẻ cách chân tình đối với Thiên Chúa, vì tôi tin rằng: Ngài hiểu được nỗi lòng của tôi và những uẩn khúc bên trong.
Cuộc sống và hành trình của con người đâu phải lúc nào cũng thuận buồm, xuôi gió và con đường mỗi người chúng ta sẽ trải qua đâu phải lúc nào hoàn toàn cũng là đường trải nhựa, không có sỏi đá…, và không có những khúc ghập ghềnh hay quanh co. Tôi thiết nghĩ về điểm này thì ai trong chúng ta cũng đều công nhận và ít nhiều cũng đã có các trải nghiệm cá nhân.
Mỗi lần tôi có dịp được lắng nghe các nam nữ ca sĩ (đặc biệt là nam ca sĩ Elvis Phương trình bày)[3] hay các bạn thân của tôi hát bài: CHÚA KHÔNG LẦM do Linh mục nhạc sĩ Kim Long sáng tác.
Chúa không lầm, khi Ngài dựng nên con
Dù lời Ngài con không giữ trọn
Vì Chúa đã biết từ ngàn xưa
Rằng thân con bởi tro bụi
Và được cưu mang trong tội lỗi
Điệp Khúc:
Nhưng lòng Chúa quá bao la
Dù cho bao phen con yếu đuối
Thành tâm xin ăn năn thống hối
Là Ngài lại thứ tha
Chúa không lầm, khi Ngài đành hy sinh
Để rồi nhìn con không đáp tình
Vì Chúa đã biết từ ngàn xưa
Còn mang thân thể nặng nề
Là còn luôn mê mãi trần thế
Chúa không lầm, khi Ngài gọi con theo
Dù đời dạt trôi như cánh bèo
Vì Chúa đã biết từ ngàn xưa
Một khi hơi thở chưa tàn
Là đời chưa qua khỏi sầu oán
Chúa không lầm, khi Ngài dìu con lên
Dù rằng đời con bao thấp hèn
Vì Chúa đã biết từ ngàn xưa
Nhiều khi con chẳng trung thành
Là vì con đâu phải thần thánh
Chúa không lầm, khi Ngài dạy con yêu
Dù đường tình con oan trái nhiều
Vì Chúa đã biết từ ngàn xưa
Từng giây rung cảm trong lòng
Là từng giây hơi thở rực nóng
Điệp Khúc:
Nhưng lòng Chúa quá bao la
Dù cho bao phen con yếu đuối
Thành tâm xin ăn năn thống hối
Là Ngài lại thứ tha
Đối với tôi thì tâm tình và lời của bài hát: Chúa không lầm do nhạc sĩ linh mục Kim Long đã sáng tác, tôi tin, đó là một cảm nghiệm độc đáo của nhạc sĩ Kim Long và cũng chính là vị linh mục đàn anh khả kính mà tôi ngưỡng mộ từ lâu, dù tôi và ngài chưa một lần gặp gỡ, tuy nhiên, tôi được các cha bạn nói về ngài rất nhiều. Tôi thiết nghĩ đây cũng là điều mà hầu như mỗi anh em linh mục chúng tôi, kể cả những ai sống đời sống dâng hiến, đều có thể đồng cảm và xác nhận rằng: nó là trải nghiệm rất thật, rất gần gũi với cuộc đời tận hiến.
Tôi xin mượn lời bài hát của cha Kim Long để khép lại bài viết ở đây, vì tôi rất tâm đắc với những gì mà cha Kim Long đã viết, và đó cũng là cảm nghiệm của chính tôi.
Chúa không lầm, khi Ngài gọi con theo
Dù đời dạt trôi như cánh bèo
Vì Chúa đã biết từ ngàn xưa
Một khi hơi thở chưa tàn
Là đời chưa qua khỏi sầu oán
Chúa không lầm, khi Ngài dìu con lên
Dù rằng đời con bao thấp hèn
Vì Chúa đã biết từ ngàn xưa
Nhiều khi con chẳng trung thành
Là vì con đâu phải thần thánh
Chúa không lầm, khi Ngài dạy con yêu
Dù đường tình con oan trái nhiều
Vì Chúa đã biết từ ngàn xưa
Từng giây rung cảm trong lòng
Là từng giây hơi thở rực nóng
Điệp Khúc:
Nhưng lòng Chúa quá bao la
Dù cho bao phen con yếu đuối
Thành tâm xin ăn năn thống hối
Là Ngài lại thứ tha
Tâm tình của bài viết được dựa trên bài đọc 2 của Thánh Phao-lô gởi cho Tín Hữu thành Ro-ma (5: 1-8), trong thánh lễ Chúa nhật tuần thứ III Mùa Chay (ngày 12 tháng 3 năm 2023).
Linh mục Phê-rô Trần Mạnh Hùng