Chuyện Hagar và Ismael

Hagar và ismael

Sau trận Đại hồng thuỷ, đại gia đình nhà Noah mỗi ngày mỗi đông đúc và chỉ ít năm sau đó, quả đất một lần nữa lại đầy người. Nhưng so sánh trước và sau nạn Đại hồng thuỷ, họ đã có sự khác biệt lớn trong đời sống của mình. Trước nạn Đại hồng thuỷ phần hớn họ ăn ở cùng nhau vì thế mà có rất nhiều người sinh sống trên cùng một mảnh đất và không có vùng đất nào khác nữa. Nhưng sau đại nạn hồng thuỷ, các gia đình bắt đầu di cư để tìm kiếm nơi ở mới cho riêng mình. Người thì đến vùng này, kẻ thì sang vùng khác, vì vậy dân số lại lớn lên thêm, họ đã sống khắp nhiều nơi trên trái đất như thời kỳ trước khi xảy ra nạn Đại nạn hồng thuỷ.

Một phần dân cư đến phương Bắc và dựng nên thành phố gọi là Nineveh, rồi họ đã trở thành chủ nhân cai trị thành phố trên vùng đất rộng lớn gọi là Assyria, người dân bản xứ gọi là Assysians.

Những đoàn người khác thì đi về phía Tây và định cư tại lưu vực sông Nin, thế rồi họ đã tìm ra vùng đất Ai Cập, vùng đất của những Thánh Đường, kim tự tháp hùng vĩ, tượng đài Zphanh và các công trình kỷ niệm.

Những đoàn người khác thì lang thang đến vùng tây bắc cho đến khi bắt gặp những bờ biển dài và họ gọi đó là biển Mediterranean[1]. Ở đó họ đã tìm thấy những thành phố như Sidon và Tyre. Phần lớn người dân sống ở đây là thuỷ thủ, họ dong buồm đến những nước xa xôi, sau đó mang về xứ sở của mình những thứ họ tìm ra từ những vùng đất khác rồi trao đổi, buôn bán với người dân Babylon, Assyria, Ai Cập và những quốc gia khác.

Trong số những thành phố họ lập nên có hai thành phố tên là Sodom và Gomorrah. Người dân trong hai thành phố này rất xấu xa độc ác, họ huỷ diệt mọi thứ xung quanh họ. Rất may đã có một người tất tên là Lot và gia đình đã trốn thoát. Một người tốt khác tên là Abraham đã không sống trong hai thành phố này. Ông ta đã cố gắng cầu xin Chúa Trời ban cho một cậu con trai để mang lại niềm vui cho gia đình mình.

Sau khi hai thành phố Sodom và Gomorrah bị huỷ điệu, Abraham đã chuyển lều trại của mình đi về phía Tây Nam, đến một nơi khác gần vùng đất được gọi là Gerar, không xa lắm so với biển lớn. Và cuối cùng, trên vùng đất này, Abraham và vợ mình là Sarah được Chúa ban cho hạnh phúc, hai vợ chồng sinh hạ một người con mặc dù khi đó Abraham tuổi cũng đã già.

Họ đặt tên cho cậu bé là Isaac như lời thiên thần mách bảo. Vợ chồng Abraham và Sarah đã sống rất hạnh phúc với đứa con bé bỏng của mình, sau đó họ đã tổ chức một buổi yến tiệc linh đình để mời mọi người đến chung vui, ai nấy đến đây đều không ngớt lời ca tụng chúc mừng Isaac.

Lúc bấy giờ Sarah có một người hầu gái tên là Hagar, một phụ nữ người Ai Cập, cô ta đã bỏ nhà ra đi và gặp một thiên thần bên giếng, không hiểu sao sau đó người hầu gái lại quay trở về với Sarah. Cô ta cũng có một đứa con và cô ta đặt tên cho đứa con của mình là Ishmael. Thế là căn lều của Abraham đã có hai đứa trẻ, đứa lớn là Ishmael con trai của Hagar, đứa nhỏ là Isaac, con trai của Abraham và Sarah.

Ishmael có một chút gì đó không thích Isaac, điều này đã làm mẹ Sarah rất tức giận, cô ta bảo với chồng mình:

“Em không muốn có đứa nhỏ Ishmael lớn lên cùng với con trai mình. Hãy đuổi hai mẹ con Hagar đi khỏi nhà, kẻo họ gây rắc rối cho em”.

Abraham rất lấy làm tiếc trước sự bất hoà giữa Sarah và Hagar cũng như giữa Isaac và Ishmael; về phần Abraham, anh là người đàn ông tốt nên đã tìm mọi cách hoà giải khúc mắc giữa họ.

Nhưng rồi đức Chúa đã bảo Abraham, “Đừng lo lắng về Ishmael và mẹ của cậu ấy”. Hãy làm như lời của Sarah đã bảo với con, hãy đuổi họ ra khỏi nhà. Tốt nhất nên để Isaac một mình rời khỏi nhà và cho cậu ta mọi thứ của con. Ta sẽ quan tâm đến Ishmael và cho cậu ấy nhiều con cháu để nối dõi.

Thế rồi vào một buổi sáng, Abraham đã đuổi Hagar và con trai cô ấy đi, với mong muốn họ sẽ quay trở lại vùng đất Ai Cập, nơi họ đã ra đi. Abraham cho họ một số thực phẩm và một chai nước để sử dụng cho cuộc hành trình. Chai nước vào thời ấy khác với chai nước thời đại chúng ta, chai nước thời chúng ta được làm bằng thuỷ tinh, còn chai nước thời đó được làm bằng da dê, Abraham đã đổ đầy một chai nước như vậy để cho Hagar mang theo.

Nàng Hagar và con trai Ismael trong hoang địa sau khi bị Abraham đuổi ra khỏi nhà để chiều lòng vợ là bà Sara
Nàng Hagar và con trai Ismael trong hoang địa sau khi bị Abraham đuổi ra khỏi nhà để chiều lòng vợ là bà Sara

Hagar rời khỏi căn lều Abraham, dẫn theo đứa bé không biết sao họ lại đi lạc vào vùng sa mạc, cô ta không biết đây là đâu, đến lúc chai nước cô ta mang theo cũng đã uống cạn; đứa trẻ tội nghiệp phải chịu ánh nắng gay gắt của mặt trời và sự nung đốt của bãi cát trên sa mạc mà chẳng có tí nước nào để uống. Cô ta nghĩ rằng mình sẽ chết vì quá khát; cô ta đặt con trai mình vào trong bụi cây, một mình ra đi và tự nhủ:

“Mình không thể chịu được khi nhìn đứa con tội nghiệp của mình chết vì khát nước”.

Nghĩ như thế một lúc, Hagar bật khóc rồi cô ta nghe thấy tiếng kêu khát nước của con mình, thế rồi cô ta nghe một giọng nói từ đâu vọng lại:

“Này Hagar, điều gì khiến bạn băn khoăn lo nghĩ? Đừng lo sợ! Đức Chúa Trời sẽ nghe thấy tiếng khóc của con và con trai con. Đức Chúa sẽ quan tâm chăm sóc cho hai người, sẽ khiến con trai của con sinh sôi, phát triển thành một dân tộc lớn.

Ấy là giọng nói của một thiên sứ và thế là Hagar nhìn thấy gần ngay ở đó một dòng suối nước mát xuất hiện trong sa mạc. Hagar vui mừng khôn xiết, vội vã đổ đầy một chai nước và mang đến cho đứa con của mình đang nằm dưới bụi rậm.

Sau này Hagar đã không trở lại Ai Cập. Cô ấy tìm ra một nơi để sinh sống và nuôi dưỡng, dạy dỗ con trai mình ở một nơi hoang dã, cách xa con người. Ishmael lớn lên ở sa mạc, đã học được cách sử dụng cung tên. Anh ta trở thành một người đàn ông hoang dã và con cái của anh ta sau này lớn lên cũng trở thành những người hoang dã. Họ là những người Arabian[2] của vùng đất sa mạc, ngay cả đến ngày nay cũng không có ai cai trị ngoài người Ả Rập, họ lang thang khắp sa mạc và sống rất yên vui. Thế rồi, Ishmael trở thành cha, ông của nhiều thế hệ con cháu, những người sống hoang dã trên sa mạc, họ đã sống trên vùng đất này mãi cho đến ngày nay.

[1] Mediterranean: Một vùng thuộc Địa Trung Hải

[2] Arabian: Người Ả Rập

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận