Sau khi Abraham chết, con trai ông ta và Isaac đến sống ở vùng đất Canaan. Cũng như cha mình, Isaac làm một căn lều để gia đình sinh sống và có hàng chục người xung quanh ông ta. Họ nuôi những đàn cừu và vật nuôi để lấy thức ăn, họ cũng phải tìm những đồng cỏ và nước uống.
Isaac và vợ mình là nàng Rebekah sinh được hai người con, đứa lớn tên là Esau và đứa nhỏ tên Jacob.
Esau là một người thợ đốn củi và yêu thích công việc săn bắn; và một người đàn ông râu tóc rậm rạp.
Jacob là người trầm tư, thường ở nhà và ngụ tại căn lều để trông nom bầy thú cho cha mình.
Isaac yêu thương Esau hơn Jacob, bởi vì Esau thường mang những thú vật mà mình săn bắn được cho cha; trái lại vợ Isaac là Rebekah lại thích Jacob, bởi vì cô ta thấy Jacob là người khôn ngoan và cẩn thận trong công việc.
Những người sinh sống trên vùng đất này, mỗi khi có người chết thì con trai lớn sẽ được chia của cải cha mẹ để lại nhiều gấp đôi những người còn lại. Điều này gọi là “quyền thừa kế” mà người con cả trong gia đình được hưởng. Vì vậy mà Esau – người anh lớn đã được nhận của cải nhiều hơn em mình là Jacob. Bên cạnh đó còn có một đặc ân từ lời cầu nguyện mà Chúa đã hứa khả cho gia đình của Isaac.