Chuyện Thánh Kinh

Câu chuyện Tạo Dựng

Pearl S. Buck
cau chuyen tao dung thanh kinh
63 views

Khởi thủy, Thiên Chúa tạo dựng Trời và Đất.

Ban đầu, không có gì cả: không đất, không trời, không ánh sáng, không âm thanh, không có bất cứ thứ gì sống. Hoàn toàn tối tăm và yên lặng.

Và rồi Thần khí Thiên Chúa truyền vào sự trống không đó để nó thành hình dạng và đem cho nó sự sống.

Thiên Chúa nói:

– Hãy có ánh sáng.

Và rạng đông đầu tiên của thời gian mang ánh sáng vào vũ trụ. Thiên Chúa nhìn công việc đó của ngài, nhận thấy nó tốt lành, và ngài tách ánh sáng khỏi tối tăm. Ngài nói:

– Hãy gọi ánh sáng là Ngày và gọi tối tăm là Đêm.

Như thế, đã kết thúc ngày đầu tiên của mọi ngày dương thế.

Vào ngày thứ nhì, Thiên Chúa nói:

– Hãy có bầu trời như một cái vòm trên vũ trụ, và hãy gọi nó là Trời.

Và đã xảy ra như vậy. Thiên Chúa tạo ra bầu trời và các đám mây mưa, đặt chúng cao ở bên trên phía dưới là nước.

Vào ngày thứ ba, Thiên Chúa nói:

– Nước dưới vòm trời hãy tụ lại một nơi để lộ ra những chỗ khô ráo.

Và đã xảy ra như vậy. Núi, đồng bằng và thung lũng nhô lên khỏi mặt nước, thành những dải khô ráo bao la, phân cách nhau bởi nước sâu và rộng mênh mông. Thiên Chúa gọi chỗ khô ráo là Đất và gọi nước là Biển. Rồi Thiên Chúa nói:

– Đất hãy sinh ra thảo mộc và cỏ, hoa và cây cối, và mỗi loại sinh ra hạt giống của mình để đất không bao giờ ngừng sinh sản.

Và đã xảy ra như vậy. Cỏ mềm mại trải thảm trên đất. Thảo mộc mọc xum xuê, sinh hoa và ra giống. Cây cối lớn lên và sinh quả, mỗi thứ tùy loại của nó; và các hạt giống ấy lại mọc lan khắp mặt đất.

Vào ngày thứ tư, Thiên Chúa nói:

– Hãy có đèn đóm trên vòm trời để định các mùa, ngày và năm, và chiếu ánh sáng trên mặt đất.

Và đã xảy ra như vậy. Thiên Chúa tạo ra mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao, và chúng chiếu sáng mặt đất. Với hai cái đèn lớn nhất, Thiên Chúa tạo ra mặt trời để cai quản ngày và mặt trăng để cai quản đêm.

Vào ngày thứ năm, Thiên Chúa nói:

– Nước hãy sinh các sinh vật, và chim hãy bay lượn bên trên đất trong vòm trời.

Và đã xảy ra như vậy. Thiên Chúa tạo ra những con cá voi khổng lồ, những con cá tí hon và tất cả mọi thứ dưới nước, cùng với những con diều hâu to lớn, những con chim sẻ nhỏ xíu và mọi loài chim trên trời. Lúc này, có sự sống dưới nước và trên trời, và vũ trụ không còn cái yên lặng thuở ban đầu. Hết ngày thứ năm, trên mặt đất đã có tiếng chim hót.

Vào ngày thứ sáu, Thiên Chúa nói:

– Đất hãy sinh các sinh vật, súc vật, các loài bò sát và các dã thú đi bằng chân.

Và đã xảy ra như vậy. Thiên Chúa tạo ra súc vật, các loài bò sát và hết thảy các dã thú sống trên đất. Tuy vậy, chưa có sinh vật nào mang hình thức giống như Thiên Chúa.

Và Thiên Chúa nói:

– Ta hãy làm ra con người theo hình ảnh của ta, theo chân dung của ta. Và con người hãy cai trị trên cá biển, trên chim trời, trên súc vật và dã thú, trên mọi loài bò sát và trên khắp đất đai.

Và như thế, Thiên Chúa đã tạo ra con người theo hình ảnh của chính ngài. Bằng bụi lấy từ đất, ngài nắn ra hình người. Và ngài hà hơi sự sống vào mũi nó. Và người trở thành một con người sống động. Thiên Chúa gọi con người đó là Adam. Ngài ban cho nó mọi thảo mộc và cây trái trên đất, mọi bông hoa mĩ miều và cây cối có bóng mát, mọi chim chóc trên trời và mọi loài vật biết đi và bò sát trên mặt đất.

Lúc này, Adam thụ hưởng những hoa trái của đất và cai trị mọi loài sinh vật. Ông đánh giá hết thảy các súc vật, chim trời và mọi dã thú, và đặt tên cho chúng. Nhưng trong những loài đó không có loài nào giống như ông để làm bạn chân chính với ông.

Và vì vậy Thiên Chúa nói:

– Thật không tốt cho người đàn ông sống một mình. Ta sẽ tạo ra cho nó một người bạn đời.

Thiên Chúa làm cho Adam buồn ngủ và ngủ rất say. Trong khi Adam ngủ, Thiên Chúa rút một chiếc xương sườn từ cơ thể của Adam, rồi ngài lắp thịt vào chỗ đó. Và từ chiếc xương sườn ấy của Adam, Thiên Chúa tạo ra một người đàn bà.

Lúc này, người đàn ông đầu tiên ấy có vợ.

Adam đặt tên cho bà là Eva và yêu bà sâu đậm. Họ bắt đầu cuộc sống chung của mình ở vườn địa đàng đã được Thiên Chúa dựng lên cho họ tại vùng đất đáng yêu nhất của thế giới mới được ngài tạo dựng. Đó là vùng đất có các dòng sông và đá quí, đầy cây đang đơm hoa và quả xum xuê. Và tên của nó là Eden.

Thiên Chúa nhìn mọi sự ngài đã làm và tất cả đều tốt lành. Trời và đất đã được hoàn thành, và các sinh vật giống hình ảnh của ngài bước đi trên đất theo đúng kế hoạch của ngài.

Như thế, chấm dứt ngày thứ sáu.

Vào ngày thứ bảy, Thiên Chúa nghỉ việc.

5/5 - (2 bình chọn)

ĐỌC THÊM

Hy vọng là thách đố lớn nhất của thế giới ngày nay

Vatican chiều ngày 12 tháng 3 năm 2000Đấng Đáng kính Hồng y Phanxicô Xaviê Nguyễn ...

Đức Giêsu – Hoàng Tử Bình Anh

Trong gia đình nhân loại, ai cũng muốn có bình an. Xin cho hai chữ 'bình an' là câu nói của nhiều người. Tuy nhiên, mỗi người có quan niệm khác nhau về bình an. Thông thường, người ta quan niệm rằng đạt được điều mình mong muốn là có bình an.

Giới thiệu ấn phẩm mới của Cha Phêrô Trần Mạnh Hùng

Chúa luôn hiện diện bên con: tâm sự với các bạn trẻ về những điều kỳ diệu trong hành trình đức tin là tác phẩm mới của cha Phêrô Trần Mạnh Hùng, mời bạn cùng đọc bài giới thiệu

bia sach

Cảm nhận sách: Sự sống và quyền bất khả xâm phạm – Nền tảng luân lý cho xã hội

Thông tin sách: Tựa: Sự sống và quyền bất khả xâm phạm – Nền tảng ...

lịch sử đế quốc la mã

Sơ lược xã hội đế quốc Rome, bối cảnh của Giáo hội sơ khai

Tin Mừng thánh Luca cho biết: Đức Giêsu sinh ra vào lúc Hoàng đế Augustino ...

Đức Giêsu Kitô – Đường Xuống Với Con Người

Tháng 2 này, chúng ta suy niệm hình ảnh Đức Giê-su Ki-tô là Đường, Đường xuống với con người. Đức Giê-su Ki-tô xuống với con người để thông phần với con người trong muôn hình thức đau khổ do tội lỗi gây nên và dẫn đưa con người về với Thiên Chúa.

Để lại bình luận