Vẽ lên dịu dàng
Một buổi sáng, tôi đi tiêm vắc xin tại một bệnh viện chưa từng đến bao giờ. Khung cảnh khá đông đúc ồn ào vì khu vực tiêm cũng khá nhỏ hẹp. Sau khi tiêm cho tôi, vị bác sĩ trong bộ đồ bảo hộ kín mít đã nói gì đó mà tôi nghe không rõ. Tôi đứng lên hơi lơ mơ một chút và bước đi vô định, bỗng một tiếng quát lớn: “Nói đi về phía sau ngồi chờ mà không nghe hả? Nói tiếng Việt chứ có phải tiếng Anh đâu bộ không hiểu tiếng Việt hả?” Tôi chợt hiểu là vị bác sĩ đó nói với tôi. Vội vàng đi về phía dãy ghế cô vừa chỉ, ngồi xuống và ngẫm nghĩ.